小学古诗
共收录了67首小学古诗诗词草长莺飞二月天,拂堤杨柳醉春烟。
儿童散学归来早,忙趁东风放纸鸢。cǎo zhǎng yīng fēi èr yuè tiān ,fú dī yáng liǔ zuì chūn yān 。
ér tóng sàn xué guī lái zǎo ,máng chèn dōng fēng fàng zhǐ yuān 。牧童骑黄牛,歌声振林樾。
意欲捕鸣蝉,忽然闭口立。mù tóng qí huáng niú ,gē shēng zhèn lín yuè 。
yì yù bǔ míng chán ,hū rán bì kǒu lì 。九州生气恃风雷,万马齐喑究可哀。
我劝天公重抖擞,不拘一格降人才。jiǔ zhōu shēng qì shì fēng léi ,wàn mǎ qí yīn jiū kě āi 。
wǒ quàn tiān gōng zhòng dǒu sǒu ,bú jū yī gé jiàng rén cái 。咬定青山不放松,立根原在破岩中。
千磨万击还坚劲,任尔东西南北风。(坚劲 一作:韧)yǎo dìng qīng shān bú fàng sōng ,lì gēn yuán zài pò yán zhōng 。
qiān mó wàn jī hái jiān jìn ,rèn ěr dōng xī nán běi fēng 。(jiān jìn yī zuò :rèn )绿遍山原白满川,子规声里雨如烟。
乡村四月闲人少,才了蚕桑又插田。lǜ biàn shān yuán bái mǎn chuān ,zǐ guī shēng lǐ yǔ rú yān 。
xiāng cūn sì yuè xián rén shǎo ,cái le cán sāng yòu chā tián 。篱落疏疏一径深,树头花落未成阴。
儿童急走追黄蝶,飞入菜花无处寻。lí luò shū shū yī jìng shēn ,shù tóu huā luò wèi chéng yīn 。
ér tóng jí zǒu zhuī huáng dié ,fēi rù cài huā wú chù xún 。泉眼无声惜细流,树阴照水爱晴柔。
小荷才露尖尖角,早有蜻蜓立上头。quán yǎn wú shēng xī xì liú ,shù yīn zhào shuǐ ài qíng róu 。
xiǎo hé cái lù jiān jiān jiǎo ,zǎo yǒu qīng tíng lì shàng tóu 。一叶渔船两小童,收篙停棹坐船中。
怪生无雨都张伞,不是遮头是使风。yī yè yú chuán liǎng xiǎo tóng ,shōu gāo tíng zhào zuò chuán zhōng 。
guài shēng wú yǔ dōu zhāng sǎn ,bú shì zhē tóu shì shǐ fēng 。荷尽已无擎雨盖,菊残犹有傲霜枝。
一年好景君须记,最是橙黄橘绿时。(最是 一作:“正”)hé jìn yǐ wú qíng yǔ gài ,jú cán yóu yǒu ào shuāng zhī 。
yī nián hǎo jǐng jun1 xū jì ,zuì shì chéng huáng jú lǜ shí 。(zuì shì yī zuò :“zhèng ”)水光潋滟晴方好,山色空蒙雨亦奇。(空蒙 一作:濛)
欲把西湖比西子,淡妆浓抹总相宜。shuǐ guāng liàn yàn qíng fāng hǎo ,shān sè kōng méng yǔ yì qí 。(kōng méng yī zuò :méng )
yù bǎ xī hú bǐ xī zǐ ,dàn zhuāng nóng mò zǒng xiàng yí 。横看成岭侧成峰,远近高低各不同。
不识庐山真面目,只缘身在此山中。héng kàn chéng lǐng cè chéng fēng ,yuǎn jìn gāo dī gè bú tóng 。
bú shí lú shān zhēn miàn mù ,zhī yuán shēn zài cǐ shān zhōng 。京口瓜洲一水间,钟山只隔数重山。
春风又绿江南岸,明月何时照我还?jīng kǒu guā zhōu yī shuǐ jiān ,zhōng shān zhī gé shù zhòng shān 。
chūn fēng yòu lǜ jiāng nán àn ,míng yuè hé shí zhào wǒ hái ?爆竹声中一岁除,春风送暖入屠苏。
千门万户曈曈日,总把新桃换旧符。bào zhú shēng zhōng yī suì chú ,chūn fēng sòng nuǎn rù tú sū 。
qiān mén wàn hù tóng tóng rì ,zǒng bǎ xīn táo huàn jiù fú 。煮豆燃豆萁,豆在釜中泣。
本是同根生,相煎何太急?(版本一)煮豆持作羹,漉菽以为汁。
萁在釜下燃,豆在釜中泣。
本自同根生,相煎何太急?(版本二)zhǔ dòu rán dòu qí ,dòu zài fǔ zhōng qì 。
běn shì tóng gēn shēng ,xiàng jiān hé tài jí ?(bǎn běn yī )zhǔ dòu chí zuò gēng ,lù shū yǐ wéi zhī 。
qí zài fǔ xià rán ,dòu zài fǔ zhōng qì 。
běn zì tóng gēn shēng ,xiàng jiān hé tài jí ?(bǎn běn èr )渭城朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新。(一作:客舍依依杨柳春)
劝君更尽一杯酒,西出阳关无故人。wèi chéng cháo yǔ yì qīng chén ,kè shě qīng qīng liǔ sè xīn 。(yī zuò :kè shě yī yī yáng liǔ chūn )
quàn jun1 gèng jìn yī bēi jiǔ ,xī chū yáng guān wú gù rén 。离离原上草,一岁一枯荣。
野火烧不尽,春风吹又生。
远芳侵古道,晴翠接荒城。
又送王孙去,萋萋满别情。lí lí yuán shàng cǎo ,yī suì yī kū róng 。
yě huǒ shāo bú jìn ,chūn fēng chuī yòu shēng 。
yuǎn fāng qīn gǔ dào ,qíng cuì jiē huāng chéng 。
yòu sòng wáng sūn qù ,qī qī mǎn bié qíng 。独在异乡为异客,每逢佳节倍思亲。
遥知兄弟登高处,遍插茱萸少一人。dú zài yì xiāng wéi yì kè ,měi féng jiā jiē bèi sī qīn 。
yáo zhī xiōng dì dēng gāo chù ,biàn chā zhū yú shǎo yī rén 。山一程,水一程,身向榆关那畔行,夜深千帐灯。 风一更,雪一更,聒碎乡心梦不成,故园无此声。
shān yī chéng ,shuǐ yī chéng ,shēn xiàng yú guān nà pàn háng ,yè shēn qiān zhàng dēng 。 fēng yī gèng ,xuě yī gèng ,guō suì xiāng xīn mèng bú chéng ,gù yuán wú cǐ shēng 。
【秋思】 洛阳城里见秋风, 欲作家书意万重。 复恐匆匆说不尽, 行人临发又开封。
【qiū sī 】 luò yáng chéng lǐ jiàn qiū fēng , yù zuò jiā shū yì wàn zhòng 。 fù kǒng cōng cōng shuō bú jìn , háng rén lín fā yòu kāi fēng 。
【望洞庭】 湖光秋月两相和,[1] 潭面无风镜未磨。 遥望洞庭山水色, 白银盘里一青螺。
【wàng dòng tíng 】 hú guāng qiū yuè liǎng xiàng hé ,[1] tán miàn wú fēng jìng wèi mó 。 yáo wàng dòng tíng shān shuǐ sè , bái yín pán lǐ yī qīng luó 。